Nào! Cái gì hoành tráng nhất trong loạt bài này?
– Bệ (Plinth): Tất cả mọi thứ để phát ra tiếng, sẽ ngồi ở trên cái bệ này.
Tất nhiên, nó phải có Chức năng ổn định và cố định: thường làm từ các vật liệu có khối lượng lớn như gỗ đặc, kim loại, thường thấy ở các mâm đĩa than xưa là gỗ, ngày nay là nhôm, đồng, có khi là thép. Càng nặng càng tốt, càng nặng càng nguy hiểm. Nguy hiểm nhất là… bê muốn gãy lưng
Em có thể bế 1 cô em nặng 6 yến, nhưng cái bệ mà nặng 30 cân là xin mời các cụ thêm tiền mua cao Salonpas
Ngoài ra, nó phải có Khả năng chống rung và hấp thụ dao động: để giảm thiểu rung động từ môi trường xung quanh (nội tại và ngoại lai). Một cái bệ tốt là có khả năng triệt tiêu những dao động không mong muốn, tránh việc truyền dao động đến kim và gây ra méo tiếng.
Đến gần đây, để tăng khả năng chống rung, một số plinth hiện đại còn được thiết kế với các vật liệu composite hoặc vật liệu đa lớp, kết hợp các lớp gỗ, kim loại, cao su hoặc thậm chí là vật liệu từ tính để hấp thụ dao động. Công nghệ phát triển, máy móc thiết bị ngày càng dễ và rẻ, chỉ có tính sáng tạo của designer là vẫn thế
Về vật liệu thì sao?
– Gỗ: Ngày xưa thì toàn gỗ. Gỗ có khả năng hấp thụ dao động tốt, rẻ, dễ tạo hình.
– Kim loại: ổn định hơn, nhưng để triệt tiêu rung động, bệ bằng kim loại thường được kết hợp với lớp đệm nhằm hấp thụ rung động. Tất nhiên, nó sẽ rất nặng. Và, trông… đắt tiền hơn!
Một số thiết kế plinth tích hợp hệ thống chân đế giảm chấn để tách máy khỏi mặt sàn, như chân đế bằng cao su, chân bi hoặc chân đế từ tính, giúp triệt tiêu cộng hưởng.
Tóm lại, bệ máy (plinth) là cấu phần mà những người bỏ tiền luôn chú ý khi lựa chọn thiết bị, bởi nó góp phần không nhỏ trong việc tái hiện âm thanh cũng như hình thức khi bày biện.